Hạnh phúc không có sẵn

Đan Thanh
Chia sẻ Zalo

Kinhtedothi - Hiện không ít người kết hôn vì những lý do lạ lùng, có một phần vì tác động mạnh mẽ của lối sống.

Có không ít đám cưới diễn ra trong trạng thái “cưới cho xong” và cũng có người kết hôn chỉ vì lực hút của đồng tiền. Dù đó là lựa chọn của bản thân, nhưng rất mau sau đó họ đã thấy là sai lầm.
 Ảnh minh họa.
Một người phụ nữ trẻ kể, chị từ bỏ mối tình sâu nặng bao năm, lấy một người có gia cảnh giàu có, dù không hiểu mấy về anh cũng như gia đình họ. Với chị lúc đó tình cảm là chuyện phụ, chỉ có một suy tính rất thực tế, rằng lấy người nghèo như mình, biết bao giờ mới khá lên được. Chị đã để những toan tính thực dụng chi phối lý trí, làm cằn cỗi tình cảm. Lúc đó, chị chỉ không muốn một cuộc sống dậm chân tại chỗ, chỉ đến khi những trải nghiệm trong đời dạy cho chị nhiều điều, chị mới thấm thía.

Cái tiêu chuẩn chọn chồng xuất phát từ lợi ích vật chất ấy của chị lúc đầu rất mãn nguyện. Nhìn chị lúc nào cũng xúng xính quần áo đẹp, đeo nữ trang đắt tiền, tiêu xài phóng khoáng... không ít người ghen tỵ và chị luôn tự hào về điều ấy. Nhưng cuộc sống kiểu “chuột sa chĩnh gạo” ấy không kéo dài lâu được. Theo thời gian, chị mới thấm cái khinh miệt của gia đình nhà chồng đối với mình. Dù sống trong ngôi nhà mặt đường tiền tỷ, nhưng mọi quyền hành trong nhà đều do mẹ chồng chị - một người đàn bà gia trưởng, bảo thủ đảm trách. Bà soi mói con dâu từ lời ăn tiếng nói, cho đến việc đi đứng, nói cười. Mỗi ngày, cuộc sống cứ dần tù túng, ngột ngạt chẳng khác nào địa ngục. Chồng chị lại rất yêu mẹ, nên khi vợ ngỏ ý ra ngoài thuê nhà anh ta gạt phắt đi. Vợ chồng chị cũng được nhà chồng đầu tư tiền mở cửa hàng kinh doanh, nhưng mỗi lần xảy ra mâu thuẫn, va chạm, mẹ chồng chị lại mỉa mai “nếu không có vốn liếng của bà thì vợ chồng chẳng bao giờ ngóc đầu lên được”.

Những va vấp, trải nghiệm khiến chị đúc kết ra rằng, chẳng có nỗi đau nào hơn là cuộc sống phụ thuộc, là bị rẻ rúng, coi thường... Cuộc sống hôn nhân mà chị ngỡ là sung sướng ấy nào có đáng gì với cái mơ ước rất đỗi nhỏ nhoi, bình dị cứ lớn dần trong chị là được tự do, thoải mái, sống độc lập, tự chủ. Chị không dám nói với ai những nỗi niềm sâu kín nơi cõi lòng, bởi chính chị đã lựa chọn cuộc sống ấy. Cuộc đời đã dạy chị biết rằng, hạnh phúc không phải là điều có sẵn, chẳng đến với ai một cách dễ dàng, nếu không bền bỉ phấn đấu, tạo dựng...

Cũng bước vào hôn nhân bởi sự tính toán, trong khi bản thân không có tình yêu, một người phụ nữ khác đã thấy lòng lạnh ngắt ngay sau ngày cưới. Dù tất cả mọi người nhìn vào đều nghĩ chị may mắn, bởi lấy được người chồng giàu có, yêu chiều vợ. Nhưng chỉ chị mới biết sự thực không phải thế. Bởi không yêu nên cái gì ở chồng cũng khiến chị không hài lòng. Ở anh có điều gì đó khiến chị cảm thấy nhàm chán và tẻ nhạt. Chị đã cố gắng rất nhiều để cải thiện mối quan hệ, nhưng thực sự rất khó khi không có tình yêu, không có sự đồng cảm. Họ đi bên nhau với vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, nhưng không ít lần chị hối hận vì đã nên duyên với người mà mình không thật lòng yêu thương. Nhưng chị cũng không muốn dứt ra và thế là họ cứ duy trì cái vỏ bọc hôn nhân như một sự trói buộc nhau.

Không ít người trước ngưỡng cửa hôn nhân cũng phải lựa chọn "nên lấy người mình yêu hay lấy người yêu mình". Hoặc cũng có thể tình yêu bị xem là yếu tố thừa khi người kia có những điều kiện thuận lợi để đảm bảo cho mình một cuộc sống sung túc, giàu sang khiến họ nhắm mắt lựa chọn. Nhiều người quên rằng, hôn nhân phải đặt trên nền tảng tình yêu tự nguyện. Bởi hôn nhân là cơ chế đặc biệt, đó không chỉ là một "hợp đồng" khi hai bên thỏa thuận được những điều kiện cần và đủ cho nhau mà chính sự hòa hợp về nhiều mặt của hai con người, hai trái tim. Bởi ngoài việc họ có chung những lo toan, vui sướng, còn chung nhiều thứ khác như tài sản, chăn gối, con cái, tương lai... Họ có thể hy sinh cho nhau nhiều thứ mà chẳng hề thấy mất mát, trái lại càng được nhận nhiều hơn. Bởi thế, nếu thiếu đi tình yêu hay khởi nguồn từ tình yêu, bước vào hôn nhân chỉ bởi sự lựa chọn, toan tính thì dù giàu sang, thành đạt đến đâu, cuộc hôn nhân ấy vẫn là một cuộc sống nhạt nhẽo, buồn bã và ẩn chứa nhiều nguy cơ lẫn bi kịch.