Phúc thẩm vụ “lừa đảo” liên quan chiếc ôtô Ford Everest: Bị cáo tiếp tục kêu oan tại tòa

Bài, ảnh: TÂN TIẾN
Chia sẻ Zalo

Kinhtedothi – Tại tòa phúc thẩm, bị cáo tiếp tục kêu oan, khẳng định mình không phạm tội lừa đảo vì bị cáo không bán chiếc xe ôtô mà chỉ cầm cố. Việc tờ giấy bán xe có chữ ký bị cáo do người nhận cầm nói có việc bận, chỉ cần ký vào tờ giấy…

Chiều 11/9, TAND TP Hồ Chí Minh tiếp tục đưa ra xét xử phúc thẩm lần 2 vụ án “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” đối với bị cáo Nguyễn Ngọc Phương Linh (SN 1973, quê Quảng Ngãi, thường trú tỉnh Lâm Đồng).
Kháng cáo kêu oan, bị tăng thêm 1 năm tù!
Tại tòa, chủ tọa tóm tắt vụ án: đầu năm 2011 Nguyễn Ngọc Trí (SN 1982, đã chết, em ruột bị cáo Linh) mua chiếc xe ôtô 7 chỗ hiệu Ford Everest. Một thời gian sau phát hiện xe có vấn đề về giấy tờ nên Trí nói Linh đưa giấy tờ để làm hồ sơ để Linh đứng tên chiếc xe. Đến tháng 4/2013 do cần tiền nên Trí bán chiếc xe nêu trên (lúc này mang biển số 51A – 143.70) cho ông Huỳnh Văn Thọ (SN 1960, ngụ quận 2, TP Hồ Chí Minh) với giá 400 triệu đồng. Sau đó ông Thọ đi làm giấy sang tên tại Cục Đăng kiểm (điểm quận Thủ Đức) thì phát hiện giấy tờ xe mang tên Linh là giả. Ông Thọ có liên lạc nhiều lần với Linh và gia đình Linh để giải quyết thì được hứa hẹn sẽ giải quyết nhưng sau nhiều tháng vẫn chỉ được hứa hẹn nên ông Thọ gửi đơn tố cáo Linh đến Công an quận 2, chứng cứ kèm theo là tờ giấy mua bán xe viết tay do Linh ký có ông Lê Quang Minh (SN 1958, ngụ quận Tân Bình) làm chứng vào ngày 4/4/2013.
Bị cáo Linh được công an dẫn giải tới tòa phúc thẩm chiều 11/9.

Tòa phiên sơ thẩm lần thứ nhất vào tháng 5/2015, TAND quận 2 tuyên bị cáo Linh 7 năm 6 tháng tù về 2 tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, “Làm giả tài liệu của cơ quan tổ chức”. Bị cáo kháng cáo kêu oan, tòa phúc thẩm lần 1 tuyên hủy án sơ thẩm, điều tra xét xử lại. Đến phiên tòa sơ thẩm lần 2, TAND quận 2 xử bị cáo Linh cũng 2 tội nêu trên nhưng tuyên… 8 năm 6 tháng, bị cáo kháng cáo.
Bị cáo nói chỉ cầm xe, bị hại cho rằng bán xe!
Tại phiên tòa phúc thẩm này bị cáo Linh tiếp tục kêu oan và cho rằng mình vô tội. Bị cáo đưa ra các lập luận: Khoảng tháng 5/2011, em bị cáo mua xe. Đến giữa năm 2011, em bị cáo nói đưa giấy CMND để làm giấy tờ đứng tên bị cáo và hơn 1 năm sau chiếc xe mới có biển số 51A – 143.70 và mang tên bị cáo. Đầu năm 2013, bị cáo cần tiền làm ăn nên thông qua ông Minh để đem chiếc xe ôtô nói trên đến cầm cố cho ông Thọ với giá 400 triệu đồng, lãi suất 5%/tháng.
Giấy mua bán xe lập ngày 4/4/2013 có ghi số ĐTDĐ của bị cáo Linh. Trong khi số ĐTDĐ này đến tháng 9/2013 mới được nhà mạng kích hoạt!
“Bị cáo chỉ cầm xe chứ không có chuyện bán xe cho ông Thọ. Lúc cầm cố, ông Thọ ra ngân hàng rút tiền và chỉ giao cho bị cáo 380 triệu đồng, trừ trước 20 triệu đồng là lãi suất 5%/tháng. Bị cáo không làm giấy tờ giả, còn vì sao tờ giấy ông Thọ nộp cho cơ quan điều tra ghi là “mua bán xe” là do lúc đưa tiền, ông Thọ nói có việc gấp nên kêu bị cáo ký vào tờ giấy trắng. Chưa kể trong tờ giấy “mua bán xe” ghi ngày 4/4/2013, lúc vào tháng 9/2013 bị cáo mới sử dụng số ĐTDĐ của một nhà mạng, nhưng trong tờ “giấy mua bán xe” đã có số ĐTDĐ của bị cáo nên giấy này là giấy giả. Bị cáo không lừa đảo”, bị cáo Linh nói trước tòa.
HĐXX gọi hỏi bị hại Huỳnh Văn Thọ vì sao “giấy mua bán xe” ghi trước một tháng? Vì sao số ĐTDĐ của Linh vào tháng 9/2013 mới được kích hoạt nhưng trong tờ giấy ngày 4/4/2013 đã có số này? Ông Thọ cho rằng ngày tháng trên tờ giấy ghi trước tháng là do… ghi nhầm! Còn số ĐTDĐ của Linh do ông Thọ ghi thêm vào tờ “giấy mua bán xe” để cơ quan điều tra liên lạc với Linh!
Ông Thọ cũng cho rằng sau khi đi đăng kiểm phát hiện giấy tờ xe là giả, ông có liên lạc với ông Hưng (cha của Linh) để đòi 460 triệu đồng (tiền gốc và tiền sửa chiếc xe), nhưng sau 8 tháng ông Hưng vẫn không trả nên ông Thọ mới tố cáo. Tuy nhiên bị cáo Linh khai trước tòa là ông Hưng có xin trả trước 200 triệu và thế chấp lại giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, nhưng ông Thọ không đồng ý.
Phiên tòa nghỉ giải lao để chờ điều tra viên tới tòa.
Không thể dùng tờ giấy ngụy tạo làm chứng cứ
Trao đổi với phóng viên lúc tòa nghỉ giải lao, luật sư Nguyễn Đình Thái Hùng (Đoàn Luật sư TP Đà Nẵng) khẳng định: “Pháp luật quy định chứng cứ phải là những gì có thật, được thu thập theo trình tự. Tờ giấy mua bán xe viết tay đã thể hiện rõ sự nhập nhằng, ngụy tạo và chính ông Thọ thừa nhận đã ghi thêm số ĐTDĐ (được kích hoạt sau tờ giấy 5 tháng) của bị cáo Linh vào tờ giấy. Như vậy không thể xem đây là chứng cứ. Vì vậy cơ quan điều tra dựa vào chứng cứ ngụy tạo để khởi tố, truy tố là sai. Chưa kể kết luận điều tra (KLĐT) của Công an quận 2 ký ban hành ngày 17/3/2014, nhưng căn cứ vào quyết định khởi tố vụ án vào ngày 8/8/2014 là quá phi lý. Chẳng lẽ KLĐT có từ trước khi khởi tố vụ án gần 5 tháng”!
Còn ông Hưng cho rằng chính ông với ông Thọ đã ký cam kết hứa trả tiền, nếu có vi phạm là ông Hưng vi phạm thỏa thuận dân sự với ông Thọ chứ không phải Linh vì giao dịch cầm cố, mua bán (nếu có) giữa Linh và ông Thọ đã chấm dứt khi ông Hưng ký thỏa thuận với ông Thọ.