Podcast Truyện ngắn: Quà mừng cưới

Nhà văn Bùi Ngọc Phúc
Chia sẻ Zalo

Kinhtedothi - Dù mới quen và đắm chìm trong men say tình ái được sáu tháng, Phan Hằng chi không ít tiền để mua quà tặng cho người tình. Nhân dịp sinh nhật cô tặng xe SH, lúc đi chơi cô mua tặng đồng hồ và quần áo hàng hiệu, tất cả để cung phụng cho người tình trẻ.

 

Hà Nội những ngày đỉnh điểm nắng nóng, cả bầu trời lẫn mặt đẩt đều như chảo lửa, cái nóng hầm hập cả ngày khiến cho mọi người cảm thấy ngột ngạt khó thở. Dù mặt trời đã tắt từ lâu, thành phố lên đèn nhưng sức nóng từ mặt đường nhựa khiến mọi người chỉ muốn quay về nhà thật nhanh, hoặc rủ nhau vào các trung tâm thương mại cho mát. Chính vì trời nóng như vậy, sau khi từ bể bơi quay về, Phan Hằng lái xe ô tô vào gara luôn, cô quyết định hủy buổi café tụ tập tối nay. Bước chân vào phòng khách sang trọng và rộng rãi, thấy bác giúp việc đang lau cầu thang, Phan Hằng ngồi xuống chiếc sopha rồi cất tiếng hỏi:

-Nhà mình đã có ai về chưa.

Thấy bà chủ hỏi, bác giúp việc nhanh nhẹn mở tủ lạnh bưng cốc nước dâu, sau đó thông báo:

-Cô Diệu Hà về thay đồ rồi đi dặn không ăn cơm tối. Ông chủ giờ này vẫn sớm chưa về, thôi bà lên phòng nghỉ ngơi, chút ông về tôi sẽ gọi.

Nghe bác giúp việc nói thấy hợp lí, Phan Hằng xách chiếc túi hàng hiệu đắt tiền lên phòng ngủ trên tầng hai. Trong lúc đợi chồng về ăn tối, cô thay bộ đồ mặc ở nhà cho thoải mái. Nằm coi chương trình ca nhạc tập kĩ, nhưng Phan Hằng vẫn còn cảm thấy dư âm của một ngày bận rộn với những thú vui chưa dứt. Kể từ khi lập gia đình, nhờ vào gia thế cùng tài sản của hai bên nội ngoại, Phan Hằng chưa phải đụng tay vào việc gì, công việc của cô mỗi sớm thức giấc là tính toán xem hôm nay sẽ gặp ai, đi chơi cùng nhóm bạn thân nào. Nhiệm vụ lớn lao nhất Phan Hằng thực hiện là sinh hạ cho chồng một cô công chúa xinh đẹp, nhưng việc đó đã 21 năm rồi. Chính vì sống cuộc đời sung sướng an nhàn, Phan Hằng được bạn bè gắn cho chữ quí bà ngay ở trước tên gọi. Thời gian đầu cô hơi ngại ngần, lâu dần nếu có ai lỡ không gọi quí bà, lúc đó dù đang vui nhưng Phan Hằng sa sầm nét mặt. Đồng hồ vừa chỉ sang con số 8, nghe thấy tiếng xe ô tô ở dưới nhà, sau đó là tiếng mở khóa cổng, biết chồng đã về nên Phan Hằng thướt tha trong chiếc váy lụa màu ngọc bích quí phái, cô chậm rãi bước xuống phòng ăn đón chồng. Rót hai ly rượu vang, cô nhẹ nhàng giới thiệu:

-Rượu vang Bordeaux loại hảo hạng thưởng thức cùng thịt bò Úc. Vợ chồng mình nếm thử trước, nếu ưng ý sẽ đưa vào thực đơn.

Sau một ngày bận rộn với công việc, buổi trưa i dự tiệc chiêu đãi của đối tác, ông Đức Minh chỉ muốn ăn nhẹ vào bữa tối, nể vợ nên ông cụng ly rồi bắt đầu thưởng thức. Dù bữa ăn tối chỉ có hai vợ chồng, trên bàn ngoài những món ăn được chế biến công phu, có hai thứ không bao giờ thiếu là hoa tươi và nến. Nhiều lần thấy chồng có vẻ thờ ơ, Phan Hằng mất công giải thích rõ sự cầu kì, tinh tế sẽ khiến mọi người thấy ngon miệng hơn. Dùng dao nĩa cắt miếng thịt bò, ông Đức Minh cho vào miệng nhai chậm rãi, để không làm vợ thất vọng, ông gật gù tán thưởng:

-Thịt bò đúng loại thượng hạng, anh thích loại vang chát hơn. Vậy em định chiêu đãi ai cầu kì vậy. Muốn có thực đơn chuẩn, sao em không vào nhà hàng năm sao.

Rót thêm rượu cho chồng, Phan Hằng thông báo:

-Nhà người yêu con bé Diệu Hà đánh tiếng rồi, họ muốn đợi hết tháng sẽ sang thưa chuyện cùng vợ chồng mình. Họ xem tuổi thấy năm nay cưới là hợp, dù sao hai đứa yêu nhau suốt bốn năm đại học còn gì.

Ông Đức Minh hơi nhíu mày như suy nghĩ, sau đó nói:

-Con bé vừa ra trường xong, cuối năm tổ chức cưới kể hơi sớm.

Phan Hằng đưa mắt ra hiệu, ngay lập tức bác giúp việc đơm bát cơm đặt trước mặt ông Đức Minh. Đợi chồng uống cạn ly rượu vang, cô giải thích:

-Bố chồng tương lai của nó sang năm sẽ nhận quyết định nghỉ hưu, họ quyết định tổ chức cưới ngay trong năm nay, để sang năm có khi đám cưới vắng hoe.

Trước lí lẽ đầy thuyết phục, dù sao nhà gái bao giờ cũng thụ động hơn trong vấn đề này nên ông Đức Minh gật đầu chấp thuận. Chỉ đợi có vậy, Phan Hằng vui vẻ rộn ràng hẳn lên, bởi vì trong đám cưới con gái, cô có dịp thể hiện gu ăn mặc tinh tế sành điệu cũng như khả năng ngoại giao của mình. Bữa cơm tối vừa chấm dứt, hai vợ chồng đưa nhau lên phòng ngủ trên tầng. Thời tiết oi bức nên chui vào cố thủ trong phòng rồi bật điều hòa là lựa chọn hàng đầu. Xem hết mấy bộ phim tình cảm sướt mướt của xứ Hàn, dù nằm trong phòng mát lạnh, Phan Hằng vẫn không sao ngủ được. Người ta nói vợ chồng cùng tuổi nằm duỗi mà ăn quả không sai, tuy vậy điều khiến cô ấm ức lại ở vấn đề khác, trong lúc cô lúc nào cũng bừng bừng ham muốn, trái lại chồng cô không còn sự mạnh mẽ trong quan hệ vợ chồng, việc này khiến Phan Hằng luôn cảm thấy thiếu thốn. Nằm nghe tiếng ngáy đều đều của chồng, cô thấy ngán ngẩm vì thấy tuổi 50 của chồng mình sao giống như mấy ông già ở dưới quê đến vậy. Mặc cho trời đã khuya, Phan Hằng vào nhà tắm xả nước cho đỡ bốc hoả, đây là lần tắm thứ tư trong ngày của cô.

Chưa đến 9 giờ sáng nhưng nắng đã chói chang, sau khi lùi xe đỗ trong sân một tòa nhà sang trọng, Phan Hằng ung dung bước vào sảnh chính. Vừa nhìn thấy khách quen, cậu quản lý vội chạy ra mở cửa sau đó nở nụ cười thân thiện. Không đợi Phan Hằng lên tiếng, cậu quản lý bấm thang máy lên tầng 8, sau khi mở cửa phòng VIP cho khách, cậu lễ phép nói nhỏ:

-Hôm nay em điều một cậu nhân viên mới phục vụ, hy vọng chị sẽ hài lòng.

Do đã quen với những lần đến đây massage, Phan Hằng vào nhà tắm ngâm mình trong bồn thảo dược chừng 20 phút, sau đó cô khoác chiếc áo tắm trắng tinh bước ra nằm úp mặt trên chiếc giường cao, trong phòng lúc này tiếng nhạc trữ tình vang lên êm ái. Đúng như tay quản lý thông báo, cậu nhân viên nhìn cao ráo trắng trẻo khiến Phan Hằng ưng ý ngay từ cái nhìn đầu tiên. Bàn tay mềm mại điệu nghệ của cậu thanh niên khiến cô hài lòng, thỉnh thoảng Phan Hằng mỉm cười hướng dẫn cậu nhân viên những chỗ cần chăm sóc kĩ hơn. Trước lúc rời đi, để cảm ơn sự chăm chỉ nhiệt tình, Phan Hằng bo năm triệu coi như làm quen. Nhìn ánh mặt của cậu thanh niên đáng tuổi con mình đang ánh lên mừng rỡ, Phan Hằng kín đáo nở nụ cười hài lòng, trong đầu cô có ngay một kế hoạch cần thực hiện ngay không chậm trễ, bởi cô biết nhóm bạn của mình không thiếu những mẹ có tiền và thích chơi trò mạo hiểm. Đưa tấm name card cho cậu thanh niên, Phan Hằng mỉm cười nói nhỏ:

-Lúc nào rảnh có thể đi café, em chủ động gọi nhé.

Cậu thanh niên đưa hai tay đón nhận tấm danh thiếp rồi lễ phép nói:

-Vâng, nhất định em sẽ gọi điện cho chị sớm.

Mùa hè nóng bỏng qua mau, mặc cho ông chồng bận rộn với công việc ở công ty, kể từ ngày quen biết cậu thanh niên hành nghề massage, Phan Hằng cảm thấy mình trẻ ra gần chục tuổi. Suốt mùa hè cô bí mật đưa người tình đi du hí, lúc thì qua đêm ở Hạ Long, khi lại tắm biển tận FLC Qui Nhơn. Vốn là người ưa du lịch đó đây, Phan Hằng biết rõ chồng đã quen thuộc với những chuyển đi của cô. Sau những tuần hưởng lạc kéo dài, nhiều lúc ngồi nghĩ lại, cô tự hứa với chính mình cần dừng ngay mối tình vụng trộm vì cuối năm con gái sẽ lên xe hoa. Tuy nhiên khi ở bên người tình, sức trẻ và sự quyến rũ của cậu ta khiến cô lao vào đam mê rồi quên hết. Có người tình trẻ không khó, việc kiếm tiền để duy trì mối quan hệ đó không dễ chút nào.

Dù mới quen và đắm chìm trong men say tình ái được sáu tháng, Phan Hằng đã chi không ít tiền để mua quà tặng cho người tình. Nhân dịp sinh nhật cô tặng xe SH, lúc đi chơi cô mua tặng đồng hồ và quần áo hàng hiệu, tất cả để cung phụng cho người tình trẻ. Dạo gần đây hễ gặp nhau trong khách sạn, anh chàng chê bai căn hộ đang thuê là bất tiện và không tiện nghi, nói một cách thẳng thắn, người tình trẻ muốn cô mua tặng một căn hộ mới. Trước đề nghị có phần đột ngột, dù muốn chiều long người tình nhưng Phan Hằng cảm thấy khó nghĩ, nếu bỏ ra số tiền không nhỏ, có thể việc đó sẽ bị chồng để ý. Nằm bên người tình trẻ sau màn ân ái cuồng nhiệt, Phan Hằng âu yếm nói như tâm tình:

-Cưng chịu khó đợi cuối năm nhé, việc mua căn chung cư không nóng vội được.

Chàng trai trẻ không nói câu nào, vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt. Đợi Phan Hằng mặc đồ xong chuẩn bị ra về, cậu ta mím môi nói nhỏ:

-Thôi em cố đợi đến cuối năm vậy.

Do tuần tới Phan Hằng bận rộn lo đám cưới của con gái, sau đó vợ chồng cô bay sang châu Âu du lịch một thời gian theo kế hoạch được bàn bạc và quyết định từ đầu năm, Phan Hằng dúi cho người tình thêm mười triệu để anh chàng có tiền đi café với bạn bè. Trên đường lái xe về nhà, cô ghé tiệm may để lấy bộ vest cho chồng cùng chiếc áo dài cho mình, hai bộ đồ mới này được dùng trong lễ cưới sắp tới.

Ngày hôn lễ thời tiết heo may dù có nắng nhưng không còn sự oi bức, thậm chí sáng sớm mọi người cảm thấy sự se lạnh của tiết trời cuối thu đầu đông. Vợ chồng Phan Hằng cùng ông bà thông gia đứng đón khách ngay tiền sảnh, cưới con đầu cháu sớm nên các bàn tiệc chưa đến 11 giờ đã được lấp đầy. So với ông thông gia hàm vụ trưởng, ông Đức Minh là tổng Giám đốc một doanh nghiệp có tiếng, đám cưới được mọi người tấm tắc vì sự môn đăng hộ đối. Ông Đức Minh lịch lãm trong bộ vest vừa may đo tươi cười niềm nở đón tiếp và bắt tay từng người. Giây phút xúc động nhất của buổi lễ đã tới, hai ông bà thông gia khoác tay nhau tiến lên sân khấu. Nhìn con gái diêm dúa trong chiếc váy cô dâu trắng muốt, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, ông Đức Minh phải kìm nén hết sức để không tuôn lệ vì quá xúc động. Khi cậu MC mời đại diện nhà gái có đôi lời phát biểu, ông Đức Minh trân trọng cảm ơn quan khách đến dự lễ cưới và dặn dò con gái giữ trọn bổn phận làm dâu, làm vợ. Ông không quên nhấn mạnh, muốn giữ lửa hạnh phúc gia đình, điều quan trọng nhất chính là sự thủy chung của vợ chồng dành cho nhau. Không biết vô tình hay hữu ý, tuy căn dặn con gái, mắt ông hướng về phía người vợ quí phái xinh đẹp. Đứng nghe chồng dặn con gái, chịu không được ánh mắt sắc lạnh nên Phan Hằng vội nhìn ra chỗ khác. Chính những lời nói nhẹ nhàng mà thâm thuý đó của chồng, tự dưng khiến Phan Hằng thấy như mình bị soi thấu tâm can.

Ngồi trên xe ô tô quay về ngôi biệt thự, ông Đức Minh chậm rãi thông báo cho vợ biết. Chiều mai vợ chồng Diệu Hà bay ra Phú Quốc để hưởng tuần trăng mật nên sẽ không cần tổ chức lễ lại mặt như phong tục. Chuyến đi du lịch châu Âu tạm hoãn, mọi việc sẽ từ từ giải quyết. Ngây ngất vì đám cưới đã kết thúc tốt đẹp, Phan Hằng gật đầu vui vẻ do chưa muốn xa người tình trẻ vài tuần, lúc này cô muốn quay về nhà để kiếm đếm chỗ phong bì mừng cưới. Thấy vợ đang ngồi trong phòng ngủ cùng hàng trăm phong bì rải kín mặt giường, ông Đức Minh vẫn mặc nguyên bộ vest ra ban công rồi lặng lẽ châm lửa hút thuốc. Dù bỏ thuốc lá từ lâu, dạo này ông đã hút trở lại, những lúc phải suy nghĩ căng thẳng, việc hút thuốc giúp ông giảm bớt sự lo âu. Chưa đến 10 giờ đêm, khu biệt thự phân lô đã yên tĩnh, mọi âm thanh xô bồ ở bên ngoài không lọt được tới chỗ này. Ngồi hút xong hai điếu thuốc, lúc ông Đức Minh chuẩn bị đứng lên, bất ngờ Phan Hằng với khuôn mặt hốt hoảng chạy tới, cô quì xuống ôm chân ông rồi khóc lóc luôn miệng cầu xin được tha thứ. Có lẽ đã đoán trước sự việc, ông Đức Minh ân cần đỡ vợ đứng dậy, sau đó ông dìu vợ quay vào phòng ngủ.

Vốn là người cẩn thận, Phan Hằng xếp hàng trăm vỏ phong bì đã lấy tiền mừng cưới sang một bên, cô không quên ghi chép tên và số tiền của người mừng cưới, có như vậy sau này cô sẽ tiện cho việc đáp lễ. Lúc bóc chiếc phong bì cuối cùng, so với cả trăm phong bì trước đó, chiếc phong bì này có kích thước to hơn và giấy màu vàng cũng dày hơn khiến cô tò mò và ngạc nhiên. Trong đầu Phan Hằng tự nhiên nghĩ đến tấm bìa sổ đỏ nằm trong đó, bởi có như vậy người ta mới dùng phong bì loại to. Nếu đúng như cô nghĩ, món quà dành tặng người tình trẻ đã nằm trong tầm tay. Lúc mở phong bì ra, cô sụp đổ hoàn toàn khi thấy hơn chục tấm hình nhạy cảm của mình và cậu phi công trẻ. Điều khiến cô sốc nặng, lá đơn ly hôn do chính tay chồng cô viết được đính kèm cùng lô ảnh đáng xấu hổ đó. Cuối cùng nỗi lo sợ ô đã thành hiện thực, Phan Hằng không nghĩ nó lại đến vào ngày cưới của con gái.

Khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, ông Đức Minh dang tay tát cho Phan Hằng một cái nổ đom đóm mắt. Trong lúc cô vợ còn bàng hoàng vì hơn 20 năm sống bên chồng, đây là lần đầu tiên bị ăn tát. Kéo ghế ngồi trước mặt vợ, ông Đức Minh nhẹ nhàng nói như tâm sự. Người ta nói không sai, khi yêu người ta không giấu nổi điều gì, nhất là khi nhìn vào đôi mắt. Vợ chồng sống bên nhau hơn 20 năm, ông đâu có là gỗ đá vô tri đến mức không nhận ra sự thay đổi. Để có được những bức ảnh đó, ông phải thuê thám tử bí mật bám theo vợ và cậu người tình khắp nơi. Khi vợ qua đêm ở du thuyền trên vịnh Hạ Long hay lúc bay vào Qui Nhơn tắm biển, thám tử phải lặng lẽ theo sát. Số tiền ông bỏ ra thuê thám tử cùng với khoản tiền vợ âm thầm mua đồ và chu cấp cho người tình suốt thời gian qua, tất cả sẽ được trừ vào phần Phan Hằng được hưởng khi phân chia tài sản. Mặc cho vợ nằm gục dưới sàn phòng ngủ, ông Đức Minh cho biết cuộc sống vợ chồng coi như đã chết, chẳng thể níu kéo hay hàn gắn được nữa. Trước khi bước ra ngoài, ông nhếch mép nói tiếp:

-Việc đã đến nước này, vợ chồng mình không thể chung sống với nhau được nữa. Hễ nhìn vào mắt em, anh chỉ thấy sự dối trá kinh tởm đến ghê người.

Tiếng cánh cửa phòng ngủ sập mạnh vang lên.