Việt Nam vươn mình trong kỷ nguyên mới

Thu phí tải nhạc trực tuyến: Nửa vời?

Chia sẻ Zalo

KTĐT - Việc thu phí tải nhạc trực tuyến đã đồng loạt áp dụng từ 11 giờ ngày 1/11 tại 18 trang web âm nhạc trực tuyến lớn nhất Việt Nam (Zing, Nhaccuatui, Socbay, Nhac.vui, Nghenhac...). Tuy nhiên, thực thi chưa đầy một tuần, chuyện thu phí này đã "vướng" những ì xèo bàn cãi, khiến người ta nghi ngờ khả năng giảm thói quen nghe nhạc “chùa” của người Việt chỉ là con số 0.

Chất lượng không như cam kết

Cùng với những biện pháp được đặt ra để tiện cho việc thanh toán 1.000 đồng/lần tải nhạc, các trang web nhạc trực tuyến còn khẳng định chất lượng của nhạc tải về sẽ từ 128Kbps đến 320Kbps.

Tuy không bằng chất lượng âm thanh của một bài hát trên CD gốc, nhưng tối đa 320Kbps đã là một mức cao với mặt bằng 128Kbps hiện nay. Tuy nhiên, mới thu phí chưa đầy một tuần, không ít ý kiến phàn nàn về chất lượng âm thanh của các file nhạc tải đã xuất hiện trên các diễn đàn của dân chơi nhạc.
 
Thu phí tải nhạc trực tuyến: Nửa vời? - Ảnh 1

Nghe nhạc online là nhu cầu lớn nhưng người Việt Nam chưa có thói quen trả tiền.

Họ nói rằng, chất lượng của nhiều bản nhạc chỉ bằng mức thấp nhất (128Kbps) so với lời quảng cáo ở mức cao nhất "320Kbps" được rao trên trang web. "Kết luận" về chất lượng này đã được kiểm nghiệm qua phần mềm chuyên dụng dành cho âm nhạc với một số ca khúc cụ thể.

Những người chơi nhạc đánh giá, có thể các bản ca khúc này đã bị chuyển đổi từ file 128Kbps lên 320Kbps, tựa như một vỏ bọc cho chất lượng. Điều này cũng đã được ông Phùng Tiến Công, Phó Tổng giám đốc Công ty MV Corp thừa nhận, với lời giải thích là "do lỗi kỹ thuật".

 Dù việc thu phí 1.000 đồng/lần tải nhạc, chưa nói lên giá trị của người sản xuất nhạc, mà chỉ chú trọng tới việc “uốn nắn” thói quen nghe nhạc có ý thức, song không thể vì thế mà các trang nhạc có thể coi nhẹ lời cam kết về chất lượng ban đầu. MV Corp có hứa, sang tuần tới sẽ thay thế các ca khúc kém chất lượng bằng những bản được chuyển đổi từ đĩa gốc do RIAV (Hiệp hội ghi âm Việt Nam) cung cấp hoặc do các hãng đĩa gửi sang. Song như vậy, trong độ tin cậy của người nghe nhạc đã có một dấu hỏi nhỏ.

Tải nhạc mất tiền, còn nghe nhạc vẫn… miễn phí

Một điều dễ dàng nhận ra sau chưa đầy một tuần tiến hành thu phí tải nhạc trực tuyến. Ấy là ngoài những bài hát có trong 100 album nhạc đã được thỏa thuận với RIAV, thì người nghe nhạc online vẫn có thể điềm nhiên tải không ít ca khúc Việt, đặc biệt là ca khúc nước ngoài… miễn phí.

Thêm vào đó, nếu người nghe chưa chạm tay vào "nút" tải nhạc, mà chỉ bấm nghe thì vẫn được thưởng thức ca khúc mà chẳng phải mất một đồng phí nào. Vậy, ngại gì mà người nghe không online và nghe nhạc trực tuyến mỗi khi muốn? Khi đó, người nghe nhạc có nhất thiết phải mất phí tải bản nhạc đó về để nghe? Trong khi thị trường nhạc Việt chấp nhận, thậm chí "ưu ái" đĩa lậu chất lượng không đảm bảo hơn những "đĩa xịn" nhưng giá cao.

Vậy là dù áp dụng thu phí tải nhạc, nhưng vẫn còn đó những kẽ hở để người nghe nhạc lợi dụng. Và việc vi phạm bản quyền, thói quen "nghe nhạc chùa" vẫn diễn ra như thường lệ. Xem ra cách thu phí trực tuyến đang được áp dụng có gì đó… nửa vời và sẽ khó đi đến đích mà các trang web âm nhạc cũng như RIAV đặt ra: Nâng cao ý thức tôn trọng bản quyền âm nhạc của người nghe.

Trước khi thực hiện thu phí tải nhạc trực tuyến, nhiều trang web âm nhạc đã dự tính 1, 2 năm nữa sẽ đưa ra mức phí riêng cho audio, video hoặc nguyên album nhạc. Hay iTunes tính tới cả việc bán nhạc trực tuyến có bản quyền… Chợt nghĩ, những dự định này sẽ chỉ là mơ ước, nếu việc thu phí cứ mãi "nửa vời" như hiện nay.