Theo bác sĩ Thiện, chứng rối loạn tăng động giảm chú ý thường khởi phát bệnh sớm từ trước khi trẻ lên 7 tuổi. Tỷ lệ trẻ trai mắc bệnh nhiều hơn trẻ gái. Một số biểu hiện của bệnh tặng động giảm chú ý như: Thiếu kiên trì trong các hoạt động đòi hỏi sự tham gia của nhận thức, dễ xúc động; vận động nhiều, luôn nhấp nhỏm, chạy nhảy, leo trèo, khó khăn trong việc tổ chức sắp xếp công việc; thường xuyên đánh mất các vật dụng cần thiết cho công việc, học tập, thường xuyên quên hoạt động sinh hoạt hàng ngày. Khó khăn trong việc tuân thủ yêu cầu người khác… Điều đáng nói, hơn 50% số bệnh nhi được chẩn đoán rối loạn tăng động giảm chú ý sẽ tiếp tục có những biểu hiện triệu chứng trong suốt thời kỳ thanh thiếu niên và hơn một nửa có những suy giảm chức năng xã hội ở tuổi trưởng thành.
Trẻ bị rối loạn tăng động giảm chú ý sẽ đối diện với nhiều vấn đề trong quá trình phát triển tâm sinh lý, học tập, giao tiếp, phát triển cảm xúc cũng như các kỹ năng xã hội của trẻ. Đặc biệt, trẻ bị rối loạn tăng động giảm chú ý có nguy cơ cao hơn mắc kết hợp các rối loạn tâm thần khác, tăng nguy cơ sử dụng chất gây nghiện, hành vi phạm tội cũng như tai nạn so với trẻ bình thường. Có nhiều nguyên nhân và cơ chế gây nên rối loạn tăng động giảm chú ý ở trẻ như di truyền, biến đổi chất dẫn truyền thần kinh, yếu tố tổn thương não, thai sản, vai trò của môi trường sống. Vì thế việc phát hiện sớm, điều trị sớm, can thiệp đúng cách có vai trò quan trọng trong cải thiện hồi phục chức năng cho trẻ mắc bệnh.
Bác sĩ Thiện khuyến cáo, bố mẹ khi thấy con có các biểu hiện bệnh trên cần đưa trẻ đi khám tại các chuyên khoa tâm thần. Đồng thời, người nhà bệnh nhân cần phải lưu ý, bệnh tăng động giảm chú ý là một loại bệnh mãn tính vì vậy cần điều trị lâu dài, tuân thủ phác đồ điều trị và đưa bệnh nhân tái khám định kỳ. Tuyệt đối không tự ý dừng điều trị khi thấy tình trạng bệnh của trẻ thuyên giảm nhưng chưa được sự đồng ý của bác sĩ. Mặt khác, điều trị căn bệnh này cần kết hợp các liệu pháp tâm lý theo sự hướng dẫn của các chuyên gia.