Bản thân tôi luôn tự hào vì đã lo được gia đình và cha mẹ hai bên có cuộc sống tốt, trong nhà không thiếu thốn cái gì, hàng năm vẫn đưa cả nhà cùng ông bà đi du lịch. Không chỉ cho ông bà hai bên tiền chi tiêu hàng tháng, mà mỗi cuối tuần hai vợ chồng đều đi mua đồ ăn ngon mang tặng. Với tôi, nội ngoại hai bên đều như nhau, vợ muốn mua gì cho ông bà ngoại tôi chưa bao giờ phản đối. Tài sản đất đai mua thêm đều do vợ tôi đứng tên, bản thân tôi cũng chưa bao giờ hỏi vợ xem nhà có bao nhiêu tiền, bao nhiêu vàng.
Gần đây tôi vô tình phát hiện bố mẹ vợ rao bán nhà trên một trang môi giới bất động sản, giật mình tưởng rằng ông bà có chuyện cần tiền gấp nên phải bán nhà, nhưng đọc kỹ lại địa chỉ thì không phải căn ông bà đang ở. Cả hai ông bà đều đã lớn tuổi, và trước đây cũng chỉ gọi là đủ ăn, không có dư giả, nhà cửa khang trang đầy đủ như hiện tại đều là do vợ chồng tôi lo, vì vậy chắc chắn không thể là tài sản của ông bà tự mua.
Tối đó về tôi hỏi vợ có biết ông bà ngoại có căn nhà ở địa chỉ này đang rao bán không, thì vợ tôi ấp úng nói không biết, rồi lại bảo là nhà đó bố mẹ đứng tên cho anh chị hai và giờ anh chị đang nhờ bán. Tôi không hỏi thêm nữa vì biết vợ đang nói dối.
Mấy ngày nay, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi tin tưởng vợ nên chưa khi nào thắc mắc hay hỏi han về các khoản chi tiêu, tất cả tiền và tài sản đều để vợ quản lý. Nhưng có phải vì tôi quá thoải mái nên vợ muốn lập quỹ đen cho bản thân, và tôi cũng không hiểu sao cô ấy phải làm như vậy.
Người ta bảo phụ nữ vốn rất tham lam, lấy được người chồng kiếm được nhiều tiền rồi thì muốn người chồng ấy cũng phải biết làm phụ việc nhà; lấy được chồng vừa biết kiếm tiền vừa biết phụ làm việc nhà thì muốn chồng phải lo cho nhà ngoại như nhà nội; lấy được chồng lo được cho nội ngoại hai bên rồi thì muốn quản lý tài sản trong nhà; khi được quản lý tài sản trong nhà rồi thì họ lại muốn độc chiếm hết tài sản. Có lẽ tôi nằm trong nhóm tham lam cuối cùng của phụ nữ chăng? Vợ đang muốn độc chiếm tài sản bằng cách để bố mẹ cô ấy đứng tên?
Tôi đang chưa biết phải làm gì, cứ để mặc tất cả đến đâu tính đến đó. Hay hỏi thẳng vợ, yêu cầu vợ phải báo lại toàn bộ tài sản hiện có bao gồm cả tiền mặt, tiền gửi ngân hàng, vàng... Thực tế, nếu căn nhà đó là cô ấy mua riêng cho bố mẹ tôi cũng sẽ không buồn, mà tôi buồn vì bản thân mình không được tôn trọng, cô ấy sử dụng một số tiền lớn tiền do tôi kiếm được nhưng không có bất kỳ một sự bàn bạc nào với tôi. Rồi còn bao nhiêu khoản chi tiêu nào khác nữa mà tôi không biết?
Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 15 năm, vì vậy mặc dù không thống kê nhưng số tiền tôi kiếm được hàng năm đưa vợ cũng khoảng hai tỷ hơn. Chúng tôi cũng có 2 căn nhà cho thuê, mỗi năm cũng thu về được khoảng 300 triệu đồng, chưa kể những khoản tiền thu được trong đầu tư căn hộ chung cư. Không lẽ, với khoản tài sản tôi đưa vợ quản lý như vậy vẫn khiến vợ không đủ tin tưởng, đến mức phải lập quỹ đen. Tài sản nhìn vào so ra không nhiều với thiên hạ nhưng cũng không phải ít, và nếu lỡ một ngày vợ đuổi ra khỏi nhà tôi chỉ còn hai bàn tay trắng?
Trước đây, mỗi lần ngồi nhậu với bạn bè, họ đều nói tôi dại khi đưa hết tài sản cho vợ quản lý và đứng tên. Tôi thì vẫn luôn tự hào vì có vợ giỏi quản lý tiền bạc, bản thân mình chỉ phải lo kiếm tiền, không cần đau đầu lo giữ tiền. Trong khi bạn bè tôi đều tiền ai nấy quản, những khoản chi tiêu chung thì cùng góp. Tôi vẫn cho rằng vợ chồng mà như vậy thì giống bạn bè góp gạo thổi cơm chung, không còn là gia đình nữa.
Với tôi, tiền trong nhà ai quản lý không quan trọng, ai giỏi thì người ấy giữ nhưng cần công khai minh bạch, nhất là những khoản chi tiêu lớn cần phải có sự bàn bạc giữa hai vợ chồng. Đó là sự tôn trọng lẫn nhau chứ không phải vì tôi kiếm được nhiều tiền nên bắt vợ phải báo cáo chi tiêu với mình.