Con người được thiên nhiên yêu thương
Ai từng sống ở khu đô thị Ecopark đều có chung cảm nhận: Ecopark là không gian xanh, không gian của thiên nhiên ngự trị, không gian đánh thức, khơi dậy ước mơ và đam mê, không gian của yên bình, của tình người ấm áp. Ecopark làm giàu đời sống tinh thần, tình cảm; làm giàu tâm hồn, xúc cảm của những con người sống ở đây.
Đô thị Ecopark là một mảnh rừng, một vạt rừng xinh xắn. Con người sống trong sự bao bọc, chở che của thiên nhiên xanh tươi cỏ cây hoa lá. Cỏ cây là người bạn gần gũi, giao hoà, giao cảm với con người. Cỏ cây là những sinh thể lạ lùng, cũng buồn vui hỉ nộ ái ố…
Có một lần, khi mới chuyển đến sống ở Ecopark, tôi chậm rãi thả bộ trên một con đường nhỏ xa khuất, một bên là hồ nước, trước mặt và bên kia là xùm xoà cây cối. Bất chợt, tôi thấy một tấm biển chữ xanh nền trắng thật dễ thương: “Hãy yên lặng để thiên nhiên lên tiếng!”. Tôi dõi nhìn và lắng nghe. Trong không gian tĩnh lặng, lời của cây là mươn mướt xanh tươi, sum sê bóng mát. Lời của hoa là phảng phất hương thơm, đa dạng sắc màu. Lời của gió là xào xạc lá rơi, rì rào sóng vỗ mặt hồ, thấp thoáng cành cây, cành hoa rập rờn chao lượn. Đó đây còn là tiếng lích rích của mấy chú chim nhỏ chuyền cành… Đó là nhịp thở, nhịp sống, là bước đi của thiên nhiên gần gũi quanh ta. Con người hãy lắng nghe, thấu cảm, nâng niu, trân trọng.
“Xanh, sạch, đẹp”... không phải là sáo ngữ
Xanh tươi rời rợi, mướt mát là đặc trưng của đô thị Ecopark. Hình ảnh biểu trưng, biểu tượng của Ecopark là một chiếc lá xanh cách điệu. Ở đây, mọi thứ đều được khoác lên mình một màu xanh mát mắt: những ngả đường, những con phố, ngôi nhà, quán cà phê… Ngay cả những chiếc xe buýt ngày ngày toả về các ngả đường, kết nối Ecopark với trung tâm Hà Nội… cũng phủ lên mình lớp sơn màu xanh lá cây dịu nhẹ.
Không chỉ xanh mà còn sạch. Ai từng đến Ecopark đều nhận thấy điều này. Ở đây, những con đường, phố xá đều sạch sẽ. Người ta phun nước cọ rửa thường xuyên không chỉ con đường lớn mà cả những con đường nhỏ. Trên những ngả đường nội khu, lúc nào cũng thấy thấp thoáng những chị lao công miệt mài quét từng cọng rác, nhặt từng chiếc lá… Lòng đường, vỉa hè luôn thanh sạch, êm mát, nhẹ nhàng nâng những bước chân.
“Những đời thường cũng có bóng hoa che”...
Khu Rừng Cọ, Ecopark nơi tôi ở là một nơi đầy ắp thiên nhiên. Sáng sớm hoặc chiều muộn, tôi thường thả bộ trên những con đường nhỏ ở đây. Xung quanh là những thân cọ già Malaysia đứng trầm ngâm tạo dáng. Trên đầu loà xoà những cành cây bồ đề cổ thụ rợp bóng mát. Trên mặt đất, người ta trồng loài cây sống trong bóng râm, cao chừng gang tay, lá xanh mướt, tạo thành một tấm thảm xanh chạy dọc lối đi. Thả bộ trên con đường ấy, thiên nhiên dịu dàng nâng đỡ những bước chân. Đắm mình giữa thiên nhiên thân thân thiện, con người cảm thấy được trân trọng, nâng niu.
Đi ra công viên, thấy dọc lối đi có một cây cầu nhỏ cong cong bằng gỗ. Để người qua cầu khỏi trượt ngã, người ta dán những tấm cao su mỏng vào vị trí lên và xuống. Cách cây cầu không xa là tấm biển chỉ dẫn chữ xanh nền trắng: “WC - bên phải, 130 mét”. Chỉ phương hướng, còn chu đáo chỉ khoảng cách cụ thể, để người qua lại dễ hình dung vị trí cần tìm. Những việc nhỏ thôi, nhưng tỉ mỉ, chu tất, vì con người.
Cuộc sống an yên, con người thân thiện
Ngồi cà phê ở quán Highlands Coffee, thấy mấy chú sóc nhỏ xíu đang vô tư nhảy nhót, chuyền cành trên những thân cọ già, tàu cọ xoà ra bốn phía. Hỏi ra mới biết, khởi thuỷ, những con sóc giống được người ta mua về thả lên những vòm cọ. Bầy sóc tự kiếm ăn và sinh sôi nảy nở. Lâu ngày, những chú sóc này trở thành một phần của thiên nhiên nơi đây, một phần của cuộc sống yên bình ở Ecopark.
Đến hồ Thiên Nga, cảnh tượng thường thấy là gia đình thiên nga mẹ con dập dềnh trên sóng nước mặt hồ. Cũng có khi là thiên nga mẹ dẫn đàn con lạch bạch, líu ríu rong chơi trên mặt cỏ ven hồ. Mấy cháu bé đi chơi cùng bố mẹ thích thú nhìn đàn thiên nga dạo bộ, tay vẫy vẫy tung những mẩu bánh mì, miệng reo hò rối rít…
Đi trên các con phố ở khu Thuỷ Nguyên, Ecopark, cũng xe máy vỉa hè, hàng quán đông đúc, xe cộ ngược xuôi, kẻ qua người lại dập dìu…, nhưng chưa bao giờ thấy một cuộc xô xát, cãi cọ, to tiếng nặng lời. Cũng ít thấy những gương mặt dửng dưng lạnh lùng vô cảm… Chỉ thấy những nụ cười thân thiện, vui vẻ giữa những con người ở đây. Ở đâu đó, đôi lúc con người cảm thấy bất an, thì ở đây là sự bình an, ấm áp.
Cũng lạ, cũng vẫn những con người đó, nhưng khi tụ cư về mảnh đất này, dường như sống giữa thiên nhiên khoáng đạt, được giao hoà với thiên nhiên…, con người cũng thảnh thơi, thư thái, cởi mở, độ lượng hơn. Cách quản lí đô thị cũng góp phần tạo nên một môi trường xã hội có sắc màu văn hoá, văn minh. Một cuộc sống an yên, an toàn… là những gì mà các cư dân Ecopark đều cảm nhận rõ rệt.
Những người mà cư dân Ecopark tiếp xúc nhiều nhất là các anh chị làm công việc bảo vệ, an ninh, lễ tân toà nhà,… Thật thú vị, những người này đều rất thân thiện, cởi mở, gương mặt luôn rạng rỡ và thường trực một nụ cười. Một cách tự nhiên, chân tình, mộc mạc, gần gũi.
Cộng đồng cư dân ở Ecopark chủ yếu gồm lớp người có tuổi, hưu trí và lớp người trẻ. Các cụ hưu lựa chọn một khu đô thị với không gian xanh tươi, mát mẻ, trong lành… như một nơi nghỉ dưỡng lí tưởng. Còn tuổi trẻ tìm thấy ở đây một mô hình đô thị sinh thái văn minh hiện đại độc đáo, lại ở liền kề trung tâm Hà Nội. Các cư dân Ecopark gặp gỡ nhau ở cách nhìn, ở các tiêu chí lựa chọn một nơi mà họ cho là đáng sống, có thể yên tâm an cư lâu dài.