Tập truyện ngắn “Người khách kỳ dị” gồm 16 truyện ngắn, tiếp tục là dòng chảy cho cảm hứng bất tận của nhà văn Ma Văn Kháng về những đề tài vốn đã trở thành thế mạnh trong bút lực của ông. Trước hết là những câu chuyện nhỏ, có xen lẫn chút hư ảo, kỳ dị về phong tục, quan niệm tâm linh, sự linh thiêng của con người nơi miền núi Tây Bắc.
Bên cạnh đó, tác giả tiếp tục đi sâu vào những biến chuyển trong đời sống con người chốn thị thành, những thay đổi về lối sống, cái nhìn về vật chất, đồng tiền và tác động của chúng tới hành động của con người với con người trong xã hội cũng như tới tình cảm của lứa đôi, gia đình, thầy trò.
Nhưng từ sâu thẳm những mảnh truyện, mảnh đời hết sức dạn dĩ đó vẫn ánh lên sự ấm nồng của tình người, những chiêm nghiệm về đời, về người tưởng chừng như đã mai một song vẫn còn nguyên giá trị giữa lối sống hiện đại tấp nập, xô bồ.
Từ chất mạo hiểm, liều lĩnh của anh lái xe đêm Quý trong “Xe chạy đêm”, những mâu thuẫn nhỏ nhặt giữa anh em trong gia đình cùng sợi dây gắn kết mơ hồ giữa họ dựa trên cái giật mình lo sợ trước vong linh cha mẹ đã khuất trong “Cát bụi”, “Một đám cổ khâu”. Mặt khác, trong các truyện ngắn “Đất dữ”, “Quán ăn nổi”, tác giả phơi bày trước mắt người đọc những góc khuất trong tâm lý “xu thời” của con người, khi tính thực dụng, tham lam len lỏi vào cuộc sống vốn đã chẳng có gì hoa vinh của vợ chồng anh lính “Đường trong xóm trọ nghèo”, của ba người thầy giáo chất phác Hướng, Lộc và Thụ.
Mạch truyện nhịp nhàng với nhiều tình tiết ly kỳ, hấp dẫn, nhiều phân đoạn tâm lý được đẩy lên cao trào và vỡ òa trong sự thức tỉnh, bài học được rút ra. Ngôn ngữ của tác giả cũng biến thiên linh hoạt, khi thì mộc mạc, gần gũi, khi lại ngang tàng, châm biếm, gay gắt mà đượm cái thi vị của cuộc sống, nhẹ nhàng mà chẳng phai chất đời.