Theo đại diện VKSND cấp cao tại Hà Nội, xét kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt và xem xét lại phần trách nhiệm bồi thường của các bị cáo Vũ Thanh Hà - nguyên Tổng Giám đốc Công ty CP Hóa dầu và Nhiên liệu sinh học Dầu khí (PVB), Phạm Xuân Diệu và Lê Thanh Thái nhận thấy, hành vi của các bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, xâm phạm trật tự quản lý kinh kế của Nhà nước, gây thiệt hại hơn 543 tỷ đồng và có mức phạt từ 10 – 20 năm tù. Về nhân thân, các bị cáo đều chưa có tiền án, tiền sự. Trong quá trình điều tra, xét xử đã thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội của mình.
Trên cơ sở đánh giá tính chất hành vi và hậu quả tội phạm và các tình tiết giảm nhẹ, Tòa án cấp sơ thẩm xử phạt bị cáo Vũ Thanh Hà 6 năm 6 tháng tù; Phạm Xuân Diệu 3 năm 6 tháng tù và lê Thanh Thái 24 tháng tù đều là mức hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng và đã có lợi cho bị cáo, đã phân hóa đúng vai trò đồng phạm. Do đó, đại diện Viện KSND cấp cao tại Hà Nội cho rằng cần giữ nguyên để đảm bảo tính răn đe giáo dục và phòng ngừa chung.
Ngoài ra, bị cáo Lê Thanh Thái còn kháng cáo xin hưởng án treo. Tuy nhiên do bị cáo phạm tội thuộc trường hợp đặc biệt nghiêm trọng, bị xét xử theo khoản 3 Điều 224 BLHS nhưng đã được áp dụng mức hình phạt theo khoản 1 Điều 224 BLHS là rất có lợi cho bị cáo nên kháng cáo xin hưởng án treo của bị cáo cũng không được chấp nhận.
Về trách nhiệm dân sự, các bị cáo gây thiệt hại số tiền hơn 543 tỷ đồng. Theo quy định tại Điều 587 BLDS, trách nhiệm bồi thường được xác định tương ứng với mức độ lỗi của các bị cáo. Trong vụ án này, Vũ Thanh Hà có mức độ lỗi đứng thứ 3 (sau bị cáo Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh) nên phải chịu 18,42% thiệt hại (100 tỷ đồng); Phạm Xuân Diệu và Lê Thanh Thái là đồng phạm giúp sức thứ yếu nên mỗi người phải bồi thường 7% thiệt hại (10 tỷ đồng) như cấp sơ thẩm đã xác định là có căn cứ, phù hợp nên đề nghị giữ nguyên.
Xét kháng cáo xin miễn trách nhiệm dân sự và miễn án phí dân sự của các bị cáo Nguyễn Xuân Thủy, Khương Anh Tuấn và Hoàng Đình Tâm, đại diện Viện KSND cấp cao tại Hà Nội nhận thấy, các bị cáo là đồng phạm giúp sức thứ yếu nên mỗi người phải bồi thường 7% thiệt hại (10 tỷ đồng) như cấp sơ thẩm đã xác định là có căn cứ, phù hợp nên đề nghị giữ nguyên.
Xét kháng cáo của Công ty Mai Phương, theo đại diện Viện KSND cấp cao tại Hà Nội, tháng 6/2011, Công ty Mai Phương được thành lập (thực chất do Trịnh Xuân Thanh thành lập và nhờ bố đẻ đứng tên) để nhận chuyển nhượng quyền sử dụng 3.400m2 đất tại Tam Đảo (tỉnh Vĩnh Phúc) từ PVC Kinh Bắc.
Ngày 10/6/2011, Đỗ Văn Hồng đại diện cho PVC Kinh Bắc đã ký hợp đồng chuyển nhượng cho ông Trịnh Xuân Giới (bố đẻ của Trịnh Xuân Thanh) với giá 23,8 tỷ đồng. Sau khi hoàn tất thủ tục, ngày 31/8/2011, Công ty Mai Phương đã được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đối với diện tích đất trên.
Ngày 28/6/2015, ông Trịnh Xuân Giới làm thủ tục chuyển nhượng Công ty Mai Phương cho bà Trần Dương Nga (vợ của Trịnh Xuân Thanh). Ngày 24/6/2016, bà Nga làm thủ tục chuyển nhượng công ty cho ông Kiều Đào Lâm với giá 45 tỷ đồng. Ông Lâm chuyển nhượng toàn bộ tài sản, quyền và nghĩa vụ của Công ty Mai Phương, trong đó có 3.400m2 đất.
Như vậy, diện tích 3.400m2 đất nêu trên được nhận chuyển nhượng bằng tiền có nguồn gốc của PVC đã bị sử dụng trái pháp luật từ hợp đồng số 173 và chủ trương góp vốn không đúng của cá nhân Trịnh Xuân Thanh. Do đó, cần xác định PVC là chủ thể có quyền sử dụng hợp pháp thửa đất trên. Tòa án cấp sơ thẩm quyết định trả lại cho PVC sử dụng diện tích đất trên là phù hợp và có căn cứ theo quy định của pháp luật. Vì vậy, đại diện Viện KSND cấp cao tại Hà Nội đề nghị giữ nguyên phán quyết này, không chấp nhận kháng cáo của Công ty Mai Phương.