Việt Nam vươn mình trong kỷ nguyên mới

Việc gấp chưa vội làm

Chia sẻ Zalo

KTĐT - Kết quả gần như bằng không của Hội nghị Liên Hợp quốc (LHQ) về bảo vệ khí hậu trái đất ở Doha (Qatar) lại một lần nữa phản ánh tình trạng lực bất tòng tâm của tổ chức quốc tế lớn nhất hành tinh trong vấn đề này.

Sau hơn hai tuần thảo luận mà vẫn không đi tới đồng thuận quan điểm, nước chủ nhà Qatar đã buộc phải cứu vãn Hội nghị bằng quyết định mà không đưa ra biểu quyết là hiệu lực của Nghị định thư Kyoto được kéo dài đến năm 2020. Với quyết định này, Hội nghị không bị coi là thất bại hoàn toàn. Nhưng đối với công cuộc bảo vệ khí hậu trái đất, kết quả trên quá ít ỏi và chưa thể đủ để giúp tiến trình có được thoả thuận mới kế tục Nghị định thư Kyoto thoát ra khỏi tình trạng bế tắc lâu nay. Kết quả này còn đáng báo động ở chỗ các thành viên LHQ một lần nữa để việc cần làm ngay hôm nay sang ngày mai.

Không chỉ như vậy. Sự phân hoá nội bộ các thành viên LHQ trong vấn đề này dường như đã trở nên sâu sắc hơn. Chỉ có một bộ phận không nhiều thành viên LHQ tiếp tục khuôn khổ và định hướng của Nghị định thư Kyoto. Một bộ phận khác thẳng thừng tuyên bố không còn tham gia Nghị định thư này. Số đông còn lại tự đặt ra mục tiêu riêng trong việc bảo vệ khí hậu trái đất. Cho tới năm 2020, tất cả sẽ còn hội họp nhiều lần như ở Doha, nhưng nếu cứ như thế thì rồi đâu vẫn vào đấy, việc cần thiết gấp gáp đến cấp bách nhưng không phải ai cũng thấy cần phải vội như nhau.

Biến đổi khí hậu trái đất tác động ở mức độ khác nhau tới các quốc gia và khu vực. Vì vậy, các quốc gia cũng có nhận thức không giống nhau về ai đóng vai trò như thế nào trong nguyên nhân khiến khí hậu trái đất biến đổi. Do đó, họ đã có hành động khác nhau cho dù có chung quan điểm về sự cần thiết phải bảo vệ khí hậu trái đất. Vì lợi ích, các quốc gia đã đưa ra những đánh giá khác nhau về mức độ và tiến trình cần thiết phải bảo vệ khí hậu trái đất. Từ đó họ có ưu tiên chính sách khác xa nhau. Ở những hội nghị trước đó của LHQ về bảo vệ khí hậu trái đất đã như thế và lần này về cơ bản cũng chưa thấy khác. Cũng chính vì thế mà còn cần phải nhìn nhận cái kết cục đáng buồn của Hội nghị năm nay ở Doha như một thông điệp cảnh báo: Nếu cứ không chịu làm ngay những việc gấp và để sau này mới tăng tốc thì rất có thể đã quá muộn.