Việt Nam vươn mình trong kỷ nguyên mới

Tình yêu có vĩnh cửu?

Chia sẻ Zalo

KTĐT - Mới cưới tình yêu và tình dục như một món ăn ngon, cả hai cứ thi nhau nuốt lấy nuốt để.

KTĐT - Mới cưới tình yêu và tình dục như một món ăn ngon, cả hai cứ thi nhau nuốt lấy nuốt để. Biết hết rồi chẳng ai cần giữ ý giữ tứ, có bao nhiêu thói hư tật xấu đều “phơi” ra sạch.

Có người không thích hai chữ “tình dục” vì coi đó là điều cấm kỵ, cấm bàn. Ấy vậy mà dân số nước ta mỗi năm đều “phình ra” bằng một tỉnh, đâu đâu cũng có ông ăn “chả”, bà ăn “nem”, đánh ghen tưng bừng, thậm chí tạt axít…

Tình yêu có vĩnh cửu?

Phụ nữ nhẹ dạ, cả tin nên khi chàng hứa “yêu em suốt đời” là tin sái cổ và gật đầu làm đám cưới. Khi trải nghiệm cuộc sống hôn nhân mới thấy tình yêu có nhiều biến động. Mới cưới tình yêu và tình dục như một món ăn ngon, cả hai cứ thi nhau nuốt lấy nuốt để. Biết hết rồi chẳng ai cần giữ ý giữ tứ, có bao nhiêu thói hư tật xấu đều “phơi” ra sạch.

Trước đây chàng chăm chút nàng, chia tay còn dặn dò, chúc ngủ ngon, mua cho em từ cái áo lót. Nàng cũng vậy, nào tạp chí dành cho đàn ông, nào dao cạo râu đến cái cà vạt anh đeo cho tiệp với màu áo… Bây giờ “hồn ai nấy giữ”, hai bên cùng hụt hẫng. Chàng khoái được nghe vợ khen một câu, hôn cái “chụt” trước khi đi làm mà không có. Nàng mua bộ đầm mới, mặc vào và hỏi “anh thấy đẹp không?”, chồng nhìn qua rồi trả lời “cũng được”.

Chàng đến cơ quan được “mấy em nhỏ xinh” khen lấy khen để “hồi này được vợ chăm trông anh đẹp hẳn ra”. Lời khen chả khác gì luồng gió mát thổi vào tâm hồn đang hụt hẫng. Anh bắt đầu để ý đến em, thấy em dễ thương, lại biết đưa ra “lời hay ý đẹp”, tội gì không buông vài câu “nửa nạc nửa mỡ”. Em mà cắn câu thì anh bèn so sánh “hình như tình yêu với bà xã là tình yêu vụng dại”, còn bây giờ mới là “tình yêu đích thực”. Và thế là, ngọn lửa tình yêu khi đã “bùng” lên thì khó mà dập tắt.

40% đàn ông đã “ăn vụng phở” nơi công sở. Nhà trọ thuê theo giờ, chả cần trình chứng minh nhân dân. Ông chồng vẫn về nhà đúng giờ, cô vợ trẻ chỉ cảm thấy có gì đó hơi nhạt nhẽo trên giường nhưng lại tự nhủ “cả hai cùng no rồi nên vậy”.

 

Cái kim trong bọc có ngày cũng thò ra. Khi cô vợ biết chuyện thì “lửa” tắt ngúm, còn “rơm” đã cháy thành than. Rốt cuộc cô gái chịu thiệt, còn anh lại về với vợ và bà vợ rút kinh nghiệm xương máu sẽ đóng vai “nhà quản lý” nghiêm khắc hơn. Bà vợ chỉ trích người con gái nọ đã “quyến rũ chồng bà” chứ không bao giờ chịu nhìn thẳng vào sự thật “tại anh, tại ả”, bởi cái món tình dục càng lạ càng thấy ngon.

Trường hợp thứ hai là khi vợ mang bầu. Anh chồng nhịn một tuần, hai tuần, máy muốn vận hành cứ nóng rừng rực mong được đóng cầu dao, năn nỉ vợ không được thì tặc lưỡi tốn chút tiền ra đường “ăn bánh”. Sau 3 tháng lệnh cấm được dỡ bỏ, bà vợ vui vẻ bằng lòng thì được nhận luôn đủ thứ bệnh, từ sùi mào gà đến nấm candida. Có chị không biết tưởng tại bầu hành, chị đi khám bác sĩ chỉ chữa chứ không nói rõ nguồn lây vì sợ “đổ vỡ hạnh phúc”. Thống kê của Neuman (Mỹ) cho thấy 68% đàn ông “ăn vụng” có mặc cảm tội lỗi, “biết trái cây ăn cắp là xấu mà vẫn cứ… thò tay hái”.

 

Làm sao bây giờ?

 

Thời xưa, các cụ chả đúc kết “đàn ông năm bảy lá gan, lá thời cùng vợ, lá toan cùng người” phải chăng đó là đặc thù về giới tính của phe họ? Mấy chị đừng thắc mắc “con nhỏ đó có gì hơn tui, không xinh, không học thức bằng tui, tưởng ông kiếm thứ nào để cho tui nể chứ…”. Sai bét. Cô ấy là… đàn bà và các ông cho rằng “bồ là người bổ sung những gì mà bà xã còn thiếu”. Biết đâu bà chị chỉ thiếu ngón nghề…trên giường, dù chị “có công” sinh cho anh hai bản sao giống anh như đúc.

 

Vì thế phương châm chung là “phòng bệnh hơn chữa bệnh”. Nếu thấy các dấu hiệu như vắng nhà hơi nhiều, chui vào toilet nghe điện thoại, tin nhắn “địa điểm cũ” rồi đi đến khuya mới về, lăn ra ngủ, chuyện chăn gối lạnh lùng hơn, nếu bà xã “mời” thì cáo mệt hoặc “trả bài” cho qua chuyện, hàng ngày hay gây gổ với vợ, ít quan tâm đến chuyện học của con… thì đó là dấu hiệu “áp thấp nhiệt đới” chuẩn bị thành… “bão”.

 

Muốn phòng tránh “bão” thì các bạn cứ áp dụng tuyệt chiêu của “địch”. Cứ lờ đi và tỏ ra chiều chuộng nhiều hơn. Đi spa chăm sóc da, giả bộ kể ở cơ quan thằng chả kia cứ loanh quanh gặp em mà tán “gái hai con trông tròn con mắt”, nấu những món ngon mà chồng khoái…

 

Khi thấy ở nhà “ấm” hơn lại không bị vòi vĩnh tiền bạc thì “ngựa” sẽ về nằm yên trong máng cỏ. Tuy nhiên, tôi cũng vẫn nói rằng: Khi các bạn bước vào hôn nhân là cùng bước lên cầu thăng bằng, chỉ cần ho hoặc hắt hơi là cầu chòng chành. Vì thế luôn cảnh giác và điều chỉnh, đừng để “mất bò mới lo làm chuồng” thì làm gì còn bò mà nhốt.