Việt Nam vươn mình trong kỷ nguyên mới

Cũng bởi… “xấu chàng hổ ai”

Chia sẻ Zalo

Kinhtedothi - Mỗi ngày qua đi, chị càng thấy những sai lầm của mình. Quan niệm “xấu chàng hổ ai” đã khiến chị đưa ra biết bao lý do bao biện cho chồng và cả cho hoàn cảnh của mình… Tất cả đã vắt kiệt sức lực của chính chị.

“Làm gì mà giờ mới về. Nấu cơm nhanh nhanh lên, định bỏ đói chồng hay sao đấy, vợ với chả con...”. Vừa dắt xe vào nhà, chị đã nghe tiếng chồng quát. Anh nằm khểnh trên ghế quay ra nhìn chị hằm hằm như chị là tội đồ làm cho anh ta bị đói. Đã quá quen với giọng điệu ấy của chồng, chị không nói gì, lẳng lặng cất xe, thay quần áo, rồi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Khi bữa cơm được dọn ra, anh lẳng lặng xách chai rượu đến, nhìn bữa cơm có vẻ không ưng ý, anh ta quay ra quát vợ: “Nấu thế này cho chó ăn à...”. Đập bàn, quát tháo chán rồi bữa cơm cũng qua đi. Chị lẳng lặng dọn dẹp, không thể nuốt nổi miếng cơm nào trong những câu nguyền rủa của chồng. Mà chị đâu có làm gì nên tội, người đáng nguyền rủa phải là anh mới đúng.
Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Cái cảnh ấy ngày càng lặp lại nhiều, khiến không khí gia đình như địa ngục. Và những đêm mất ngủ, chị thấy mình thực sự đã sai. Chị sai ngay từ lựa chọn đầu tiên khi chưa hiểu gì về anh đã vội quyết định đi đến hôn nhân, càng sai lầm khi chị đã để cho anh mặc sức chạy theo những thói xấu và càng sai hơn khi đã âm thầm cay đắng hứng chịu một mình những nỗi đau anh gây ra.

Chị xinh đẹp, vốn là niềm mơ ước của nhiều người. Bởi vậy khách ra vào nhà chị đa số là những chàng trai trẻ với đủ cách thể hiện tình cảm. Trong số đó, chị chọn anh. Anh không có gì đặc biệt, nhưng bù lại có vẻ ngoài khá bắt mắt, dáng thư sinh, lời ăn tiếng nói cũng nhỏ nhẹ. Nhưng anh không nhận được sự đồng tình từ bố mẹ chị, bởi với ông bà, anh có cái gì đó không đáng tin cậy. Ông bà khuyên chị, nhưng lúc đó, chị chỉ còn nghe thấy những lời đường mật của anh, say sưa trong tình yêu chị cho là rất đẹp mà quên đi nhưng suy xét đầy lý lẽ của những người đi trước.

Và cái mơ hồ của bố mẹ chị đã hiển hiện ngay sau ngày cưới không lâu. Về sống chung dưới một mái nhà, chị mới biết đằng sau cái vẻ nhỏ nhẹ, ân cần của chồng mình là một con người không mấy dễ chịu. Anh không chỉ gia trưởng, còn rất hay hờn dỗi và ghen tuông. Anh không bao giờ đụng tay đụng chân vào việc nhà giúp đỡ vợ đã đành. Hơn thế, tiền kiếm được đồng nào anh ta cũng nướng hết vào những thú vui của riêng mình. Con người thật của anh quá đối nghịch với những gì chị từng biết khi còn yêu, nên nhiều lúc chị thấy mình như đang sống với ai đó xa lạ, chứ không phải chồng.

Mọi chuyện càng tồi tệ hơn khi chị sinh con gái đầu lòng, anh ngày đêm lao vào những cuộc nhậu nhẹt với đám bạn. Sau mỗi lần uống say, anh về rên rỉ cả đêm bắt vợ phục dịch. Công to việc bé trong nhà một mình chị gánh vác hết đã đành, anh còn không để chị yên khi liên tục ghen bóng, ghen gió. Thi thoảng thấy chị đi đâu về muộn hay có bạn bè đến chơi, anh lại gây chuyện. Chửi mắng chán, nhiều lần anh ta còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với vợ. Có lần, vừa đi đám cưới người bạn về đến nhà, chị đã thấy anh đứng ngay ở cổng. Không để chị nói gì, anh tát một phát khiến chị choáng váng. Lý do cũng chỉ bởi “cô lại đàn đúm ở đâu giờ mới về”.

Cay đắng nhưng chị cũng không dám kêu, bởi đây là lựa chọn của chị. Mỗi lần thấy bố mẹ hay ai xót xa vì thấy chị gầy yếu, chị chỉ viện lý do: Con nhỏ quấy, khó ngủ và không ăn được. Hỏi đến chồng, chị vẫn nói dối anh là người hết mực thương yêu vợ con để bố mẹ và mọi người yên tâm. Rồi để tránh phải nghe những lời hỏi han của bố mẹ, chị rất ít về nhà, chị cũng thường tránh né mỗi khi ai nhắc đến chồng…

 Cuộc sống gia đình cứ thế trượt dài bởi những bất hạnh chị âm thầm chịu đựng. Mỗi khi nhìn đứa con gái 2 tuổi ngủ ngon lành, vệt nước mắt vẫn còn vương trên má sau khi bố quát mẹ mà chị thấy thương con vô hạn. Biết mình lấy “nhầm” chồng nhưng chẳng nhẽ lại ly dị. Mấy lần viết đơn rồi chị lại xé đi. Thương con, thương bố mẹ, thương cả cho cuộc đời mình. “Xấu chàng hổ ai”, nhưng mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần khiến chị như ngã quỵ. Có lẽ chị phải tìm cách thoát ra, chị tự nhủ.