Theo đó, tiêu chí đánh giá công trình kiến trúc có giá trị xác định như sau: Tiêu chí lịch sử - văn hóa gồm: Công trình có giá trị tiêu biểu cho giai đoạn lịch sử; công trình ghi dấu mốc lịch sử, sự kiện quan trọng, gắn với nhân vật lịch sử nổi bật của quốc gia; công trình gắn với văn hóa tiêu biểu của địa phương; niên đại, tuổi thọ công trình.
Tiêu chí nghệ thuật kiến trúc, cảnh quan: Công trình có giá trị đặc trưng tiêu biểu cho một phong cách kiến trúc, loại hình kiến trúc; giá trị nghệ thuật kiến trúc của không gian tổng thể và bản thân công trình; giá trị gắn liền với cảnh quan, đóng góp vào cảnh quan chung đô thị, danh lam thắng cảnh, cảnh quan thiên nhiên; giá trị về kỹ thuật xây dựng, sử dụng vật liệu.
Dự thảo nêu rõ, công trình kiến trúc có giá trị được phân thành 2 loại như sau: Loại I: Đáp ứng 2 tiêu chí; Loại II: Đáp ứng được 1 tiêu chí.
UBND cấp tỉnh căn cứ quy định trên phân loại và quy định cụ thể biện pháp quản lý bảo vệ, tu bổ, tôn tạo, phát huy các giá trị kiến trúc của công trình, kinh phí thực hiện; đề xuất xếp hạng di tích cấp quốc gia, cấp quốc gia đặc biệt với cấp có thẩm quyền khi công trình đáp ứng đủ các yêu cầu quy định tại pháp luật về di sản văn hóa.
Ngoài ra, dự thảo cũng nêu trình tự lập, thẩm định, phê duyệt, điều chỉnh danh mục công trình kiến trúc có giá trị. Trong đó, cơ quan chuyên môn về kiến trúc thuộc UBND cấp tỉnh tổ chức rà soát, đánh giá, lập danh mục công trình kiến trúc có giá trị trên địa bàn, trình UBND cấp tỉnh phê duyệt.