Đi tìm
Không ít người trẻ, sống trong đủ đầy vật chất và tinh thần, nhưng luôn thốt lên "chúng tôi cảm thấy nhàm chán, ngán đời!". Biết bao lần trong các buổi họp mặt phụ huynh, nhiều cha mẹ bày tỏ mối lo lắng không biết làm gì hơn để mua vui cho con cái, bởi vì chúng có mọi thứ và nhàm chán mọi sự. Còn với những người đã trưởng thành, họ lại luôn thấy mình kém may mắn, chưa được bằng ai và cảm thấy bất hạnh vì điều đó.
Một người phụ nữ trải qua nhiều sóng gió để có được hạnh phúc giãi bày, chỉ chút nữa thôi, cô đã tự đánh mất đi hạnh phúc của mình. Khi chị lấy chồng, chị luôn cho là mình thiệt thòi, kém may mắn hơn bạn bè khi chẳng nhờ vả, trông cậy được gì từ phía gia đình chồng. Dù ngoài mặt chẳng kêu ca, than phiền gì nhưng trong lòng chị không khỏi ấm ức... Nhìn những cô bạn tiêu xài phóng khoáng... lòng chị luôn trào dâng nỗi mặc cảm, tự ti. Chị thầm ghen tị với bạn mình và khao khát giá như gia đình chồng cũng giàu như người ta. Những suy nghĩ đó cứ lớn mạnh dần và vô hình trung trở thành rào cản giữa chị và những thành viên trong gia đình chồng lúc nào không hay. Mỗi dịp về quê, dù được bố mẹ, các em chồng đối xử rất cởi mở, thân tình chị vẫn có cảm giác hụt hẫng, thất vọng... Chị tìm đến mẹ đẻ bộc bạch những nỗi niềm sâu kín nơi cõi lòng. Sau khi chăm chú lắng nghe với tất cả sự cảm thông, sẻ chia, mẹ trìu mến nhìn chị rồi lên tiếng: "Phải biết chấp nhận và trân trọng những thứ mình đang có trong tầm tay con ạ. Đừng đứng núi này trông núi nọ, đừng mơ tưởng những thứ quá xa vời để rồi lại chuốc thêm nỗi bi quan. Hạnh phúc chẳng đến với ai một cách quá dễ dàng nếu họ không bền bỉ phấn đấu, tạo dựng...". Nhưng rồi đến khi những người bạn tưởng như sung sướng rơi vào bi kịch bởi chính những vật chất mà họ theo đuổi, và chị thức tỉnh, những tình cảm gia đình chồng đang dành cho mình mới thật sự "giàu có" và hạnh phúc.
Điều đó thật đơn giản
Để trả lời câu hỏi: "Hạnh phúc là gì?", thế nào mới là hạnh phúc, quả rất khó khăn. Nói một cách đơn giản, hạnh phúc là cảm giác vui sướng khi mình đạt được điều mình khao khát, mong đợi. Nhưng mỗi thời điểm, mỗi lứa tuổi con người lại có những mong ước khác nhau. Một cháu bé cảm thấy hạnh phúc khi cuối tuần được cô giáo phát phiếu bé ngoan. Một chàng trai khao khát có người yêu thì cảm thấy hạnh phúc ngất ngây khi được cô bạn gái nhận lời tỏ tình. Một người đói cũng có cảm giác sung sướng khi được ăn một bữa no. Một người đi xe đạp cả đời sẽ vô cùng sung sướng khi mua được chiếc xe máy mới. Một đôi vợ chồng muộn có con, sẽ rất hạnh phúc khi được bác sĩ báo tin: "Anh chị sắp có em bé"…
Tuy nhiên, mơ ước của con người lại không dừng lại ở một điểm nào đó, vì vậy hạnh phúc là một con đường phấn đấu đạt được những mong ước của mình. Với một người nghèo, hạnh phúc là đạt được cơm no áo ấm. Nhưng khi đã đạt được điều đó rồi, người ta lại mong ước cao hơn, lại phải phấn đấu để có cơm ngon áo đẹp… Cứ như vậy, mơ ước sau cao hơn mơ ước trước, cái ta cảm thấy hạnh phúc hôm nay sẽ trở thành bình thường của ngày mai, vì vậy con người khó cảm thấy hạnh phúc thực sự khi có những mong ước vô tận và viển vông. Chỉ có người nào biết thế nào là đủ, thế nào là được, mới có thể cảm thấy hạnh phúc. Con người hạnh phúc là con người biết trân trọng, góp nhặt từng niềm vui nho nhỏ của cuộc sống hàng ngày chứ không phải là đạt được mọi điều mình mong muốn…