{
var ul_submenu = document.getElementById("ul_submenu");
ul_submenu.innerHTML = "
}
else if(window.location.href.indexOf("/c135") > 0)
{
var ul_submenu = document.getElementById("ul_submenu");
ul_submenu.innerHTML = ul_submenu.innerHTML + "
}
< /script>
< script language=javascript type=text/javascript>
if(getCookie("browser") == "web")
{
document.getElementById("div_gdpda").style.display = "block";
document.getElementById("searchbox").style.marginLeft = "10px";
}
CheckFocusMenu();
< /script>
Không biết có phải do mẹ vợ tôi chăm chỉ, chiều chuộng con gái không mà bắt đầu từ đấy, vợ tôi như biến thành “bà chúa” trong nhà.
Buổi sáng ngủ dậy, mẹ vợ tôi phải nấu những món vợ tôi đã lên lịch từ tối hôm qua. Nếu nấu khác đi, cô ấy nhất định không chịu ăn. Tôi nhớ lần ấy trời vẫn còn mát, mẹ vợ tôi ninh một nồi cháo đỗ đen bảo để ăn cho mát ruột. Vợ tôi không thích, quyết không động đến một miếng. Mẹ vợ tôi tiếc của, ăn cháo liền ba bữa trong ngày. Tôi góp ý còn bị vợ mắng, mẹ vợ tôi thì càng chiều chuộng cô ấy.
Từ một người dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, sau khi sinh con đầu lòng, vợ tôi như biến thành người khác, cáu kỉnh, khó chịu, hay cằn nhằn, thích gì là bắt chồng phục vụ bằng được...
Bế con một lúc thì than mỏi tay. Buổi trưa, con khóc thì cô ấy cứ mặc cho bà ngoại thức dỗ cháu. Ban đêm cũng thế.
Tôi nói, vợ tôi không tiếp thu còn bù lu bù loa là tôi đổ oan cho cô ấy. “Bà thích thì bà cứ làm, người già có con có cháu mà trông là phúc rồi, bao người mong chẳng được” - vợ tôi nói thế đấy. Tôi chẳng còn lời nào mà nói nữa, chỉ thấy ức chế và bực mình. Tôi không biết phải làm sao?(Tuấn Thành, Hà Nội).
Vợ của bạn có lẽ là đang ỷ lại quá mức vào bà ngoại. Vì thế, việc góp ý với vợ như bạn đã làm chưa thể hiệu quả nếu mẹ vợ của bạn vẫn tiếp tục nuông chiều cô ấy.
Để cải thiện tình hình, bạn cần đồng thời tác động đến hai người: mẹ vợ và vợ của bạn. Việc này có vẻ vô cùng khó khăn với người đàn ông trong nhà vì xưa nay chuyện bếp núc, nội trợ, chăm sóc các bé vốn là lĩnh vực của phụ nữ trong nhà. Nếu người đàn ông như bạn đứng ra góp ý, đề xuất thì thể nào cũng bị gạt đi và không mang lại kết quả như mong muốn.
Tuy nhiên, nói vậy không có nghĩa là cứ mặc vợ bạn muốn thế nào cũng được. Lúc trở về nhà, thử đề nghị với bà ngoại: “Thôi bà nghỉ đi để hai vợ chồng con làm” hoặc chọn những việc nhẹ hơn để bà ngoại làm, còn hai vợ chồng bạn làm những việc nặng hơn.
Lúc vui vẻ, hãy thủ thỉ với vợ bạn về nỗi vất vả của bà ngoại. Hoặc tranh thủ lúc rỗi rãi, kể chuyện tâm tình với bà ngoại, khéo léo lôi vợ vào việc bếp núc, chăm con luôn thể. Nếu nỗ lực và tâm lý, chuyện đưa vợ từ ngôi “bà chúa” trở lại “thường dân” cũng không phải không làm được. Nhưng nếu vận động được mẹ vợ vào cuộc thì hiệu quả sẽ sớm đạt được hơn.