Đại diện VKS giữ quyền công tố tại phiên tòa đã có đối đáp với các quan điểm bào chữa của luật sư cho các bị cáo.
Theo đại diện VKS, việc luật sư Phan Trung Hoài khi bào chữa cho ông Thăng cho rằng các thành viên HĐQT mặc nhiên biết được chủ trương đầu tư vào ngân hàng là không đúng. Bởi, bản thân ông Thăng ý thức được điều này nên năm 2017 đã có xác nhận lại với các ông bà gồm: ông Cảnh, bà Hòa…về việc đã biết chủ trương này từ trước. Tuy nhiên, chỉ có 3 người vì cả nể ông Thăng nên ký vào, còn một người không ký. Từ đó, VKS cho rằng ông Thăng đã cố tình che giấu hành vi sai phạm.
Đối với quan điểm của ông Thăng và các luật sư cho rằng công văn trả lời của Bộ Tài chính gửi Thủ tướng chỉ là gửi PVN để biết và không phải yêu cầu thực hiện. Theo quan điểm của VKS là không đúng. Vì trong đó có đề cập đến việc đề nghị PVN báo cáo và chịu trách nhiệm thực hiện.
Về ý kiến ông Thăng không cố ý làm trái. Theo đại diện VKS, trong các thỏa thuận và quyết định được các thành viên HĐQT ký vào là các thành viên phải chịu trách nhiệm. Các bị cáo đều là những người nắm nhiều chức vụ cao nhưng ý thức tuân thủ pháp luật khác nhau. Trong số các thành viên HĐQT có ông Hoàng Xuân Hùng đã không ký vào văn bản vì cho rằng đó là chủ trương không phù hợp. Từ đó, ông này đã phê vào văn bản là yêu cầu Ban kiểm soát kiểm tra lại và không ký. Với việc cho rằng phải có chủ trương nội bộ rồi mới xin ý kiến Thủ tướng và việc này không sai, VKS cho rằng các bị cáo biết rõ nguyên tắc của pháp luật là với công chức những gì phải xin chủ trương thì phải xin ý kiến trước khi thực hiện nhưng các bị cáo đã không làm như vậy. Do đó, VKS cho rằng đây là biện minh không có căn cứ.
Về việc các bị cáo cho rằng không biết sai luật các tổ chức tín dụng sau khi luật đã có hiệu lực 5 tháng. Theo VKS, các bị cáo nói không biết và không có hướng dẫn, không có cảnh báo nào rằng mình đã làm sai thì điều này là không đúng. Vì không có văn bản nào quy định cơ quan quản lý phải cảnh báo với các bị cáo không được làm sai. Từ đó, VKS cho rằng đây là tư duy không phù hợp.
Đối với lời khai của bị cáo Phan Đình Đức – nguyên Thành viên HĐTV PVN tại cơ quan điều tra đều thừa nhận đã ký trên văn bản 124 của Phó Tổng Giám đốc PVN Nguyễn Xuân Sơn về đợt tăng vốn đợt 2 là bị cáo đã ký biểu quyết đồng ý. Nhưng tại tòa bị cáo lại thay đổi lời khai. Tuy nhiên, với những lời khai của nhân chứng và các chứng cứ về các văn bản lưu trữ, VKS cho rằng, không có chứng cứ nào cho thấy các văn bản đó đã thay đổi.
Theo quy định của PVN thì thành viên HĐQT mặc nhiên ký vào các văn bản của HĐQT thì mặc nhiên đồng ý với các nội dung trong văn bản đó. Hơn nữa, cũng theo quy định và điều lệ của PVN, các thành viên HĐTV phải chịu trách nhiệm trước Tập đoàn, Thủ tướng nên việc ký kết vào văn bản 124 mặc nhiên là bị cáo phải chịu trách nhiệm. Do đó, quan điểm của VKS là hành vi của bị cáo Phan Đình Đức đã cấu thành tội “Cố ý làm trái” và đồng phạm với các bị cáo khác trong việc ký vào văn bản 124 để HĐQT ban hành nghị quyết đầu tư vào OceanBank.
Về ý kiến của luật sư bào chữa cho Ninh Văn Quỳnh – nguyên Kế toán trưởng PVN nói bị cáo không chiếm đoạt vì không có động cơ nào. Tuy nhiên, VKS khẳng định, hành vi của bị cáo Quỳnh đã đủ căn cứ cấu thành tội chiếm đoạt tài sản. Hơn nữa, bị cáo Quỳnh đã chiếm đoạt khi đang giữ chức vụ Kế toán trưởng ở PVN. Nếu không giữ chức vụ này thì bị cáo Sơn và ông Thắm đã không có chủ trương đưa tiền cho Quỳnh. Vì vậy, VKS cho biết đã đủ yếu tố để cấu thành tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”…